Momo Sakura bán mình để giả nợ cho thằng em, lỗi không?” Khả Hân ngẩng đầu nhìn Tư Kiến, sau đó nhẹ giọng nói, trong giọng nói có vẻ bình tĩnh, bình tĩnh đến khác thường. “Không có!” Sau khi Tư Kiến nghe lời lẽ của mẹ nuôi, cảm thấy rất bất ngờ giật mình, sao đột nhiên lại thay đổi đề tài? Nhưng nó vẫn vội vàng lắc đầu quả quyết. “Trong lòng con nghĩ như thế nào, Momo Sakura bán thân giả tiền nợ cho em trai mẹ không biết, trong lòng mẹ nghĩ gì con có biết không? Mẹ là một cô gái ngoan ngoãn từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ đến mấy loại vũ trường đó, bố con cũng chưa bao giờ đưa mẹ đến đó,